..
2 tháng trước
Mình nghĩ rằng mình đã quá tệ khi không làm hài lòng người xung quanh mình, dù cho mình cố cách mấy thì họ cũng không hiểu được mình. Mình chắc rằng ai cũng có nỗi niềm riêng của bản thân, nhưng mình thật sự nghĩ rằng của mình thì lớn hơn bao giờ hết, đến cả người nhà cũng không hiểu cho mình...
Mình biết than vãn vậy không tốt, nhưng vì một phút cô đơn, cảm thấy trống rỗng mà đã viết lên bài viết này, một phần vì muốn chia sẻ và phần còn lại để mọi người có cái nhìn khách quan hơn về mình.
Mình thật sự rất vui khi được khen, nhưng sau những lời nói qua loa thì mình đã phải chịu rất nhiều khổ sở từ phía người thân, mình cũng chẳng biết vì sao nữa. Mình có một gia đình sống rất yên ổn nhưng cho đến khi mình vào học cấp 2. Lúc đó, mọi cuộc cãi vã đối với mình dường như là một phần quan trọng để giành lại sự thấu hiểu từ phía người thân, nhưng không may rằng mình sẽ không bao giờ có ai hiểu được và cảm thông cho những gì mình trải qua. Mọi lời dỗ dành từ nhỏ là một phần không thể thiếu với mình, nhưng từ khi lớn lên mình chỉ nhận lại được những câu nói "động viên" và sự thương hại từ người xung quanh. Bạn bè là một phần trong số đó. Mình biết là nó xuất phát từ mỗi cá nhân nhưng mình thấy mỗi lần như vậy thì lại sợ. Sợ vì bị cười chê và nói xấu..
Mình tin rằng bản thân là một cá nhân có thể tạo ra sự vui vẻ và hoà đồng với chình bản thân mình, nhưng một góc khuất của mình lại cho rằng mình chẳng thể nào tìm được một người bạn mà luôn ủng hộ mình đến hết thời học sinh, cả người thân cũng vậy.
16.7.2025
2
145
Chia sẻ
Bình luận (2)
Bài viết liên quan