Bài tâm sự về chuyện học tập của mình ạ
1 tháng trước
Mình là một học sinh cấp 2, trong lớp mình không tự đánh giá là quá giỏi nhưng theo điểm số và các bạn trong lớp nhận xét ai cũng khen mình học giỏi đủ thứ. Kiểu “học giỏi” ấy dường như cũng là một loại cảm giác sợ hãi tột độ hay áp lực trong cuộc sống đối với mình vậy. Mình cũng chẳng mảy may quan tâm tới cái chuyện đó là gì vì từ đầu khi lên cấp 2 mình chỉ muốn làm một học sinh bình thường vì mình, chính mình thôi hiểu được rằng bản thân không hề giỏi đến thể, mục tiêu đơn giản chỉ là đậu cấp 3 thôi. Nhưng mình không nghĩ rằng sự may mắn nào đó lại mang mình lên tận một sự “đỉnh cao” và mình đã mắc kẹt tại đó. Mình có thể đi xuống một cách nhẹ nhàng chăng? Thực sự là không thể, nếu rơi xuống đó, thì đau lắm bởi thời gian mình được “tung hô” cũng khá là dài đủ để một đứa bình thường như mình có nhiều kì vọng hơn nữa, mình nhút nhát và cũng không tự tin nên khi điểm thấp mọi người sẽ chế giễu mình ( đây là trải nghiệm mà mình đã trải qua), gọi là học sinh chuyên Văn là “chuyên” nhưng mình lại chẳng có can đảm để phản kháng bằng lí lẽ của chính mình. Cái lúc mà mình bị chê bai ấy, mình đã quyết tâm phải học tốt hơn nữa, không phải cho sự khen ngợi của mọi người mà mình còn hiểu rằng đó còn phải là một sự lâu dài để mình đi tới thành công, để mình có thể đường đường chính chính bước vào ngồi trường cấp 3 mà mình mong muốn, chỉ có thể lòng mình mới có thể nhẹ nhõm hơn. Nhưng chỉ bằng 3 tháng hè, mình càng nhận ra mình chỉ là một đứa lười biếng, chẳng có niềm cảm hứng gì với văn học cả. Hè này, mình có ôn tập và học trước, tất nhiên là luôn ưu tiên môn Văn nhiều hơn vì mình còn phải ôn HSG nữa. Nhưng mình luôn bỏ bê các tài liệu đã xin về, mình không đọc, mà đọc cũng chẳng vào, mình nhác nghĩ, ngại viết bài, vốn từ thì thiếu vô cùng, cách diễn đạt thì chẳng ra đâu, chung quy thì như một đứa “dốt văn” ấy nhỉ? Mình chẳng hiểu mình là thế nào nữa, lúc thì có cảm hứng lúc thì không, không hiểu tại sao chỉ khi viết những bài tâm sự ẩn danh như thế này thì mình mới bộc phát được Văn Học trong sâu thẳm mình. Mình thử nhiều cách, học nhiều khung giờ nhưng vẫn lười nhác hết nói nổi.Các môn khác như TOÁN, ANH mình rất chăm nhưng đến văn thì lại không nổi, mình không hiểu nữa. Thư Viện chính là nới mình có thể yên tĩnh viết nhưng đôi khi lại bí ý tưởng lắm. Sắp vào một năm học mới, mình mới nhận ra thời gian hè này quan trọng với mình thế nào, mình sắp đuối đến ngạt thở rồi, mình sợ mình không đậu HSG, càng sợ lại rơi xuống trải nghiệm bi thảm một lần nữa, Văn chính là nguồn sống để mình cố gắng học, chính là nới khơi nguồn bao cảm xúc của mình, nhưng bây giờ nó lại chính là môn học mình không tự tin nhất, não mình đọc mà không nhớ, kiến thức thì hay quên, nhiều lúc mình nản lắm luôn, và đã muốn từ bỏ rồi…Nhưng mình nhận ra ai trong cuộc đời rồi cũng sẽ từng hối hận vì một sự lựa chọn nào đó, mình đã từng coi một video trên mạng và họ nói rằng “ Dù có chọn sự lựa chọn nào đi nữa, bạn cũng sẽ một lần hối tiếc và mỗi sự lựa chọn sẽ không có đáp án” Đúng thế, mà mình phải tự đi tìm đáp án đó, mình đã hối hận vì đi theo Văn Học, nhưng cũng từng có lí do để chọn nó, bởi thế, mình tin rằng nếu mình chăm hơn nữa thôi thì dù thời gian có là bao lâu đi nữa mình sẽ không bao giờ bỏ cuộc. Mình hiện tại chưa có lịch trình hay cách học văn gì cho ổn cả, Mình mong mọi người từng trải hay các bạn chuyên Văn có thể cho mình xin một ít lịch trình, hay tips hay để mình có thêm nguồn cảm hứng với văn học, không bị nhác đọc,không bị lặp từ, không bị bí ý tưởng, hay có thể nhớ dẫn chứng, kiến thức dễ dàng được không ạ? Thay vì AI thì khuyến khíc người thật hàng thật hơn nhé, tại mình là thực tế chứ không muốn “ảo” ạ!
1
152
Chia sẻ
Bình luận (1)
Bài viết liên quan
1 kịch bản mở rộng của :""Tôi" còn là tôi không?" MẮT TRÁI CỦA QUỶ Tôi là một đứa con gái mồ côi. Bà nội nuôi tôi từ bé. Mẹ bỏ đi, không thư từ, không lời nhắn. Người trong làng chỉ nói: “Nó đi lập ng...
10 bình luận • 1,183 lượt xem • 3 tháng trước
Mình là một đứa con gái.Từ thời c1, mình đã chẳng nổi trội về mặt nào cả, mình nhút nhát, nhưng mình không hề tự ti vì ngoại hình có chút mũm mĩm của bản thân, thậm chí còn tự tin về cả làn da ngăm củ...
20 bình luận • 1,096 lượt xem • 3 tháng trước
Chào mọi người, mình năm nay 36 tuổi, 1 chồng 2 con, nhà ở thuê xe máy 2 cái…tài sản tiết kiệm thì tính ra được hơn 300tr. Ko biết có bạn nữ nào như mình ko? Hồi còn đi học, sinh viên mới ra trường, m...
10 bình luận • 1,099 lượt xem • 4 tháng trước
Ai trải qua kiếp nạn H để trưởng thành còn mình thì là C nha. Khoảng giữa năm lớp 9 thì mình quen 1 người khác ( gọi là C ). C thì nhìn bề ngoài cao ráo với chiều cao ấn tượng 1m8, mũi cao, nét mặt ưa...
15 bình luận • 1,110 lượt xem • 4 tháng trước
Sau 10 năm, mình quay lại Hà Nội, mọi thứ đã thay đổi rất nhiều và mình cũng vậy. Mình là nữ, cựu sinh viên NEU, năm nay đã hơn 35 tuổi, có một con. Mình kết hôn năm 2013, sau 5 năm yêu nhau khi gặp n...
23 bình luận • 1,624 lượt xem • 4 tháng trước