Cố gắng mãi ko bám trụ lại được ở Hà Nội, về quê giờ khỏe hẳn ra!
4 tháng trước
Chào mọi người, mình sinh năm 94, cựu sinh viên K54 của trường, làm ngân hàng, vợ làm kế toán. Ko biết có ai như vợ chồng mình ko? Sau nhiều năm bám trụ tại Hà Nội mặc dù đã có nhà chung cư nhé nhưng cuối cùng vẫn phải tạm biệt Hà Nội, về Nam Định để có 1 cuộc sống “Dễ thở” hơn.
Ngắn gọn là như này, chúng mình lấy nhau năm 2018, lúc lấy nhau thì 2 vợ chồng cũng đã đi làm được 1 thời gian, có khoản tiết kiệm + tiền pbi đám cưới được tổng 600tr. Vì ban đầu cũng xác định sống và làm việc tại Hà Nội nên bố mẹ 2 bên cũng gom góp cho 2 đứa thêm được 1 tỷ nữa, tổng chúng mình có 1 tỷ 6, chúng mình bỏ 1 tỷ 5 ra để mua 1 căn nhà chung cư 2 tỷ 6, vay ngân hàng 1,1 tỷ trả lãi gốc dần.
Mọi chuyện cứ thế cũng ổn, 2 vợ chồng đi làm 1 tháng khoảng 30tr/1 tháng, trả nợ gốc lãi ~ 15tr/1 tháng, còn 15tr ăn tiêu tiết kiệm tí cũng OK…nhưng cuộc sống thì ko lường trước được điều gì, cuối năm 2019 vợ mình bầu bí…và 2020, đúng thời điểm dịch căng thẳng thì sinh con, mọi thứ như ập đến với vợ chồng mình.
Đi làm khi ấy chỉ còn lương cứng, mà lương cứng 2 vợ chồng cộng lại chỉ có 15tr tròn, với 15tr ấy thì chúng mình phải chi trả gồm:
+ Tiền sinh hoạt của cả gia đình, gồm cả vợ và con mới sinh.
+ Tiền trả nợ gốc ngân hàng (riêng khoản này đã hơn 15tr, đã quá tiền chúng mình đi làm mỗi tháng).
Dịch thì công việc cũng ko có gì tiến triển, khách hàng ko có, chỉ có tiền lương cứng, hồi ấy nghĩ thôi có lương cứng là tốt rồi, còn đầy chỗ chả có lương cứng rồi còn bị cắt giảm. Chúng mình thời gian ấy cũng phải lấy tiền tiết kiệm dự phòng (Có ~200tr) ra để tiêu, để lo cho cả gia đình.
Nhưng rồi gồng mãi cũng chẳng nổi, công việc ko khá hơn, vợ mình còn bị điều chuyển sang bộ phận khác, lương cứng còn có 4tr, mình thì cũng nghe thông tin phong phanh là công ty cắt giảm dần nhân sự do ảnh hưởng của dịch…rồi vợ cũng vất vả nữa, thời điểm ấy ko thuê giúp việc mà vợ vừa chăm con nhỏ, vừa phải đi làm, mình thì cũng vậy, chạy khắp mọi nơi tìm việc mới nhưng chỗ thì quá xa, ko hỗ trợ được vợ việc con cái, gia đình, chỗ thì gần nhưng lương thấp,…v…v…rồi còn những thông tin kiểu giờ Hà Nội đầy khói bụi, xong ăn tiêu cái gì cũng đắt đỏ, chúng mình đã mất 1 thời gian dài để suy nghĩ cho đến năm 2022, chúng mình quyết định, bán nhà, về quê ở, vì thật sự 2 vợ chồng cũng chẳng còn cách nào khác, công việc ko ổn định, nhà cửa thì nợ nần, con thì nheo nhóc, cắt giảm nhiều chi tiêu rồi nhưng vẫn không đủ chi trả…mà suy đi tính lại về quê còn có ông bà đỡ cho, chăm đón cháu đi lại cũng dễ dàng hơn.
2 Vợ chồng quyết định bán nhà, giải tán, về quê…Tài sản thì chỉ có đúng căn nhà chung cư ở trên Hà Nội. Lúc bán nhà thì được 4 tỷ 50tr, ngày ấy còn shock, nghĩ là kiểu chung cư ở 4 năm rồi thì bán lỗ nhưng ko ngờ bán còn lãi, bán xong 2 vợ chồng trả nợ nốt ngân hàng (lúc ấy còn nợ hơn 650tr nữa), còn dư 3 tỷ 4.
Về quê cái thì mua lấy 1 căn nhà trong ngõ, ở quê thì nhà trong ngõ ra đường to cũng gần, mà giá cũng rẻ, cả nhà cả đất 60m2, xây 4 tầng 1 tum có 2 tỷ 4, dư đúng 1 tỷ tròn, 2 vợ chồng gửi ngân hàng. Về quê thì mình tiếp tục xin làm ngân hàng, vợ làm kế toán, ban đầu thì lương 2 vợ chồng cũng chỉ ~ 15tr thôi nhưng thật sự cuộc sống dễ thở hơn rất nhiều.
Có nhà, chẳng phải nợ nần ai, ko biết bạn nào ở đây từng nợ nần chưa, áp lực nợ nần cũng mệt lắm.
Con cái thì học hành cũng gần nhà, đưa đón thuận tiện.
Công việc thì cũng ko phải quá ổn nhưng giờ 2 vợ chồng thu nhập ~ 25tr ở quê, sáng ko cần phải đi làm sớm, chiều ko phải về muộn, trưa hay trong ngày thi thoảng có việc thì vẫn có thể chạy đi chạy lại được.
Vợ chồng cũng được 2 bên gia đình giúp đỡ (à chúng mình cùng quê, bạn cấp 3), nếu có việc thì ông bà đón cháu xong cho cháu ăn, chơi cùng cháu. Nói chung chẳng gì bằng việc gần gia đình cả.
Không khí cũng trong lành hẳn, ko biết mọi người thế nào chứ từ ngày vợ chồng mình về quê thì 2 vợ chồng thấy khỏe hơn rất nhiều, chi, ăn tiêu cũng rẻ hơn rất nhiều, ở Hà Nội 1 bát bún ngon ngon cũng phải 45-60K. Ở quê mình 1 bát như vậy tầm 30k là cũng ngon rồi.
Hàng xóm láng giềng thì thân thiện, cởi mở, ko như trên Hà Nội, nhiều khi ở cùng tầng chung cư mà ko biết mặt nhau bao giờ ấy…
Vì mọi việc thuận lợi nên chúng mình có nhiều thời gian dành cho bản thân, cho gia đình, cho các mối quan hệ nhiều hơn.
Đường xá giờ cũng đẹp, thông thoáng ko như ngày xưa, kiểu từ quê lên Hà Nội thì phải đi đường Quốc lộ, giờ có cao tốc, đi vèo cái là lên đến nơi, muốn đi chơi thì cũng nhanh chứ ko phải ngồi xe khách, nhồi nhét như ngày xưa. Mà ở quê giờ cũng đầy đủ, chỉ ko có công viên lớn, siêu thị, rạp chiếu phim thôi chứ ăn uống, vui chơi vẫn đủ cả.
…
Thật sự đến giờ thấy khỏe hẳn ra, đầu óc thoải mái, làm việc tuy cũng có vất vả kiểu khác nhưng vẫn cảm thấy ko áp lực bằng trên Hà Nội…rồi cách đây 1 tháng, vợ chồng mình cũng quyết định mua lấy cái ô tô gọi là che mưa che nắng (hơn 400tr) mỗi khi cần, kiểu nhiều hôm mưa rào, hay nắng gắt, đi làm, đưa con đi học hay muốn đi đâu, cứ đi xe máy cũng bất tiện, thi thoảng 2 vợ chồng cũng muốn lên Hà Nội chơi hoặc đi du lịch có ô tô cũng tiện hơn rất nhiều...
Vậy đấy, trước kia mình cũng từng nghĩ thôi phải làm mọi cách để ở lại Hà Nội, phải làm giàu, ở Hà Nội mới có nhiều cơ hội nhưng rồi càng trưởng thành, mình lại nghĩ thật ra, thứ chúng ta cần là sức khỏe, là hạnh phúc gia đình, cố gắng thì cũng 1 nhà, 1 xe, 1 vợ, 2 con là cũng ổn ổn…chứ sống cứ áp lực, suy nghĩ nhiều rồi vợ chồng cãi nhau, sức khỏe đi xuống, gia đình ko hạnh phúc thì cũng đâu phải mục đích sống của chúng mình đúng ko mọi người.
Mình ko khuyên mọi người bỏ Hà Nội về quê hết, mà chỉ đưa ra 1 sự lựa chọn cho các bạn đang đắn đo về cuộc sống tại đất Hà Nội này, nhất là giá nhà chung cư ngày 1 lên, ăn uống dịch vụ đắt đỏ, công việc thì dần dần cũng đang thừa nhân lực rất nhiều…tính cạnh tranh cao. Đôi khi chúng ta lùi lại 1 chút để tiến 1 bước xa hơn…
11
1,163
Chia sẻ
Bình luận (11)
Bài viết liên quan
1 kịch bản mở rộng của :""Tôi" còn là tôi không?" MẮT TRÁI CỦA QUỶ Tôi là một đứa con gái mồ côi. Bà nội nuôi tôi từ bé. Mẹ bỏ đi, không thư từ, không lời nhắn. Người trong làng chỉ nói: “Nó đi lập ng...
10 bình luận • 1,184 lượt xem • 3 tháng trước
Trong màn đêm tối tăm, một nữ bác sĩ tâm lý đang trên đường lái xe về vùng quê yêu dấu, nơi cô chôn rau cắt rốn, nơi cất giữ những kỉ niệm không tên. Hân vốn là một bác sĩ tâm lý có tiếng trong thành ...
1 bình luận • 155 lượt xem • 2 tháng trước
T thích kì thg nớ cũng khá là lâu rồi,nhưng con bn t cứ chê hắn ,nói hắn học ngu với béo nữa bơ t cung ngại nói xong t đánh lạc hướng mấy đứa bn của t bằng cách nói thích thằng khác trong lớp ,xong cu...
12 bình luận • 1,052 lượt xem • 3 tháng trước
Mình xin kể câu chuyện về gia đình anh họ mình để các bạn góp ý giúp như sau: Anh họ mình và vợ lấy nhau đã được 20 năm, giờ anh chị cũng đã gần 50 tuổi. Khi mới lấy nhau chị là gái Hà Nội gốc mấy đời...
12 bình luận • 1,113 lượt xem • 4 tháng trước
Sad Ending nha mụi người:(((Mik cảm thấy sad ending sẽ hợp với chuyện hơn, dễ tạo sự băn khoăn, trăn trở trong mỗi chúng ta: Đây dường như không phải là một câu chuyện đơn thuầng, nó mang theo một bi ...
12 bình luận • 1,159 lượt xem • 3 tháng trước