Không muốn bạn thân có nhiều bạn bè -Tôi cong rồi sao???
4 tháng trước
Như mọi người cũng thấy, trong xã hội bây giờ thì các mối quan hệ rất quan trọng, nó giúp chúng ta thăng tiến và đạt được nhiều lợi ích. Tôi cũng không ngoại lệ, tôi kết giao với rất nhiều người, không phân biệt nghề nghiệp, giới tính,... Vì vậy, mỗi lần có việc gì, tôi đều có người giúp đỡ, tư vấn,... đây là một loại "chân"
Nhưng những mối quan hệ đó đều không quá thân thiết, chủ yếu là bạn bè bình thường hoặc xã giao. Nhiều người có tính cách tệ, tôi không ưa nhưng vì công việc nên tôi vẫn miễn cưỡng cười với họ. Lại có lắm kẻ kiêu ngạo vì gia thế, vì chỗ đứng mà tôi phải thường xuyên tân bốc, nịnh nọt họ,...
Việc phải sống khác với con người quá lâu khiến tôi mệt mỏi, áp lực,...tuy nhiên, tôi còn có cậu ấy
Cậu là người bạn hiếm hoi tôi quen biết từ thời đi học và vẫn giữ liên lạc đến hiện tại. trước đó chúng tôi là bạn thân nhưng vì công việc mà chia cắt, giờ cũng nhạt đi. nhưng sự coi trọng của tôi với cậu vẫn không giảm, mỗi khi có chuyện gì vui, buồn bực, thất vọng,... tôi đều sẽ tâm sự với cậu
Khác với tôi - người có nhiều bạn bè thì cậu lại ít giao lưu, không phải vì cậu hướng nội mà vì tính cách cậu rất kì lạ. Có khi hòa đồng, hoạt bát, khi lại trầm buồn, lẫm khẫm như cụ non, khi lại sến xúa, ngọt ngào, khi lại lạnh nhạt, không quan tâm... Nói chung thất thường hơn cả con gái
Nhưng với tôi, cậu tạo cho tôi cảm giác an toàn khó tả, dịu dàng, trầm ấm,... Tôi không cần giả tạo để lấy lòng cậu vì tôi biết cậu thật sự coi trọng tôi. đo đó, tôi có thể là chính mình, chút hết mọi muộn phiền ở cạnh cậu mà không lo bị người khác coi nhẹ
Tôi làm việc xa nhà, quan hệ gia đình cũng không tốt lắm, tôi không yêu đương,... Nên có thể nói, cậu là người thân thiết nhất của tôi cho đến hiện tại
Nhiều lần cậu hỏi tôi, vì sao tôi có nhiều bạn còn cậu thì không? Tính cách cậu không xấu, cũng không thị phi, bon chen,... tại sao lại như vậy? Tôi thường kiếm cớ lảng tránh, hoặc trả lời qua loa. Tôi thấy vẫn đề này rất khó nói, mới cả tôi biết có nói cậu cũng không làm được. Tính cách quái đản của cậu đã như vậy từ khi đi học, ăn sâu vào máu, không dứt ra được
Tuy nhiên, tôi thích tích cách này của cậu vì nó vô cùng mới lạ và thu hút (Hình như chỉ mình tôi thấy thế) Tôi không muốn thừa nhận nhưng, tôi không muốn cậu thay đổi tính cách này
Mãi cho đến 1 ngày, cậu hoàn toàn thay đổi. Cậu giống như phiên bản xã giao của tôi, lúc nào cũng cười cười, kết bạn khắp nơi. Đồng thời cũng dành ít thời gian tâm sự với tôi, lảng tránh tôi, thờ ơ với tôi. ban đầu tôi nghĩ cậu thay đổi tính cách mới, vài hôm sau là hết nhưng lần này kéo dài đến 2 tháng, lần "lên cơn" lâu nhất tôi từng thấy
Nhìn những người bạn mới vây quanh cậu, tôi chợt thấy không thoải mái mà không hiểu tại sao. Cậu luôn muốn được nhiều người chú ý như tôi, bây giờ cậu làm được rồi nhưng tôi lại không thấy vui cho cậu.
Không nhịn nổi nữa, hôm đó tôi hỏi rõ với cậu "Mấy nay mày bị sao thế?". Cậu bảo vẫn bình thường mà nhưng tôi không phục, lôi hết tất cả bằng chứng cho sự thay đổi của cậu ra, cuối cùng cậu mới nói
"Tao không muốn giống cái bóng kì lạ trước đây nữa, tao muốn thay đổi, muốn kết giao với nhiều bạn, muốn có cuộc sống náo nhiệt"
Tôi rất không vui khi nghe, tôi nói tôi không thích cậu của bây giờ, muốn cậu quay về 2 tháng trước. 2 tháng không có cậu, tôi thấy rất buồn bực, không có ai để thả lỏng, chút bỏ nỗi lòng. Cậu đi xã giao với người khác, không dành thời gian cho tôi khiến tôi không thoải mái
Lúc này cậu mới cười khẩy, bảo "Tao chỉ là bạn của mày, mày có quyền gì mà không cho tao chơi với người khác? Mày ghen hả? Như bọn cấp 1 ấy"
Cậu quá khác so với ấn tượng của tôi, không hiểu sao lòng tôi thấy rất khó chịu khi bị cậu nói như thế.
Mà tôi cũng nhận ra, tôi có quyền gì mà cấm cậu? Tôi... ghen tị sao? Ghen tị cái gì? Tại sao chỉ muốn cậu dành thời gian cho tôi? Tại sao không cho cậu thay đổi tính cách mà tôi thích ở cậu?
Tôi thích cậu ư? Tôi cong rồi????
11
1,113
Chia sẻ
Bình luận (11)
Bài viết liên quan
1 kịch bản mở rộng của :""Tôi" còn là tôi không?" MẮT TRÁI CỦA QUỶ Tôi là một đứa con gái mồ côi. Bà nội nuôi tôi từ bé. Mẹ bỏ đi, không thư từ, không lời nhắn. Người trong làng chỉ nói: “Nó đi lập ng...
10 bình luận • 1,184 lượt xem • 3 tháng trước
Tôi là một đứa con gái mồ côi. Bà ngoại nuôi tôi từ bé. Mẹ bỏ đi, không thư từ, không lời nhắn. Người trong làng chỉ nói: “Nó đi lập nghiệp rồi, chắc lúc khá giả sẽ quay lại.” Tôi chưa từng nhìn thấy ...
2 bình luận • 1,121 lượt xem • 3 tháng trước
Sad Ending nha mụi người:(((Mik cảm thấy sad ending sẽ hợp với chuyện hơn, dễ tạo sự băn khoăn, trăn trở trong mỗi chúng ta: Đây dường như không phải là một câu chuyện đơn thuầng, nó mang theo một bi ...
12 bình luận • 1,159 lượt xem • 3 tháng trước
Tôi gặp chị năm 12 tuổi khi cả 2 cùng ở chung 1 đội tuyển học sinh giỏi. Lẽ ra lớp 6 chưa được đi thi đâu nhưng nhờ bố mẹ quan hệ mà tôi miễn cưỡng được vào đội. Chị học giỏi lắm, trong mắt tôi chị gi...
15 bình luận • 1,139 lượt xem • 4 tháng trước
Tôi và bạn thân tôi đều là nữ. Chúng tôi quen nhau từ cấp 2, cấp 1 tôi bị bạn bè cô lập, em ấy thì hay bị bắt nạt, trêu chọc ác ý.Chúng tôi gặp nhau như một sự cứu rỗi, chúng tôi có phần giống nhau nê...
13 bình luận • 1,180 lượt xem • 4 tháng trước