Tâm sự của một người vợ trẻ.....
4 tháng trước
Mình là một cô gái trẻ, 23 tuổi, đang học và làm việc trong ngành kỹ thuật bảo trì – một ngành không hề dễ dàng với phụ nữ. Vài tháng trước, mình kết hôn với anh – người hơn mình 5 tuổi. Vì thương và tin tưởng anh, mình chấp nhận làm dâu một gia đình ở phố, sống chung với ba mẹ chồng. Ngày bắt đầu cuộc sống hôn nhân, mình mang theo nhiều hy vọng, mong có thể cùng anh xây dựng tổ ấm riêng, nhỏ thôi nhưng ấm áp.
Thế nhưng, mọi thứ không như mình nghĩ. Anh luôn nói không bao giờ ra riêng, vì ở nhà đầy đủ, gần ba mẹ. Khi mình đề cập đến mong muốn đó, hai vợ chồng cãi nhau. Có lần mình giận quá lỡ tay đánh nhẹ anh, nhưng anh đã tát mình rất mạnh. Không phải một lần, mà là hai. Sau đó anh không xin lỗi, chỉ lặng lẽ ra sofa ngủ. Mình chỉ biết ôm mặt khóc trong im lặng.
Cuộc sống làm dâu không dễ dàng. Mình phải dậy từ 5 giờ sáng đi chợ, nấu cơm, lo toan đủ việc, rồi lặng lẽ đi làm. Mình vừa học vừa làm, vậy mà vẫn bị chê bai, trách móc. Khi ba mẹ anh la mắng mình, anh luôn im lặng. Có lần anh đề nghị đưa vàng cưới cho mẹ anh giữ, mình do dự nhưng vì nghe anh nói hoài, cuối cùng cũng đưa. Nhưng mọi chuyện không dừng ở đó.
Khi mình xin về quê ăn Tết cùng ba mẹ ruột, mẹ chồng buông lời khiến mình đau lòng: “Ba mẹ con sai rồi, sao lại gả con lên phố?”. Câu nói ấy như xát muối vào lòng. Mình tâm sự với chồng, nhưng anh lại bảo ba mẹ anh nói đúng. Hàng tháng, mình vẫn đưa tiền sinh hoạt cho gia đình chồng 4 triệu cho mẹ, 1 triệu cho ba, 500 nghìn cho cô dù thu nhập chẳng có bao nhiêu.
Trong một lần mâu thuẫn, mình bỏ về quê hai ngày. Khi quay lại, ba mẹ chồng la mắng, mình cầu cứu chồng, nhưng anh lại lớn tiếng quát mình. Hôm đó, mình trực ca đêm, về xin phép ngủ sớm, anh ngồi ngoài ban công nói mình không có trách nhiệm, không xứng làm vợ anh. Mình chỉ biết khóc ngoài cửa, còn anh thì vào ngủ như chẳng có chuyện gì.
Cuối cùng, mình quyết định ly thân. Mình chỉ muốn một điều nhỏ: nếu không thể sống chung, hãy ra riêng để gìn giữ hôn nhân. Nhưng anh chọn rời bỏ mình, nói mình không chịu được áp lực, không xứng đáng làm dâu. Một tháng sau ly thân, mình phát hiện anh trò chuyện thân mật với một cô gái khác, còn có clip chat *** anh ấy vào phòng toilet cty để tự.....với cô gái ấy , và nhắn tin là anh đã có 1 đời vợ rồi . Mình đau đớn đến cùng cực. Khi mang chuyện ấy nói với ba mẹ chồng, họ chỉ bảo "clip bị ghép".
Dù lòng mình còn thương anh nhiều lắm, nhưng có lẽ đến lúc mình phải thương lấy chính mình. Mình đã cố gắng, đã nhẫn nhịn, đã yêu bằng cả trái tim và giờ mình đã li dị mình cảm thấy thoãi mái đi chơi bn bè được nhiều mọi thứ thật tốt đẹp. Cứ ngỡ sẽ nhẫn nhịn sẽ tốt nhưng mình tự do rồi dù hơi chặng lòng vì đời Chồng nhưng mình biết anh ấy t,eek......
14
1,090
Chia sẻ
Bình luận (14)
Bài viết liên quan
1 kịch bản mở rộng của :""Tôi" còn là tôi không?" MẮT TRÁI CỦA QUỶ Tôi là một đứa con gái mồ côi. Bà nội nuôi tôi từ bé. Mẹ bỏ đi, không thư từ, không lời nhắn. Người trong làng chỉ nói: “Nó đi lập ng...
10 bình luận • 1,184 lượt xem • 3 tháng trước
Sad Ending nha mụi người:(((Mik cảm thấy sad ending sẽ hợp với chuyện hơn, dễ tạo sự băn khoăn, trăn trở trong mỗi chúng ta: Đây dường như không phải là một câu chuyện đơn thuầng, nó mang theo một bi ...
12 bình luận • 1,159 lượt xem • 3 tháng trước
Trong màn đêm tối tăm, một nữ bác sĩ tâm lý đang trên đường lái xe về vùng quê yêu dấu, nơi cô chôn rau cắt rốn, nơi cất giữ những kỉ niệm không tên. Hân vốn là một bác sĩ tâm lý có tiếng trong thành ...
1 bình luận • 155 lượt xem • 2 tháng trước
Không có ý spam nhưng tiểu thuyết mình cần được pr (mình không phải người vô duyên đâu mà mình muốn các bạn đánh giá văn chương của mình) Thời đại 1: Cộng hòa Nam Mỹ (Ngày 5 tháng 3 năm 10,000 TCN - 2...
17 bình luận • 1,129 lượt xem • 3 tháng trước
Tôi là một đứa con gái mồ côi. Bà ngoại nuôi tôi từ bé. Mẹ bỏ đi, không thư từ, không lời nhắn. Người trong làng chỉ nói: “Nó đi lập nghiệp rồi, chắc lúc khá giả sẽ quay lại.” Tôi chưa từng nhìn thấy ...
2 bình luận • 1,121 lượt xem • 3 tháng trước